thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Bản đồ đen | Bông hồng của thời gian | Khúc hát trên đường
Bản dịch của Lê Đình Nhất-Lang
 
 
BẮC ĐẢO
(1949~)
 
 

Bản đồ đen

 
cuối cùng, bầy quạ lạnh cùng nhau ráp thành
đêm: một bản đồ đen
tôi đã về nhà — đường về
dài hơn đường đi lạc vốn dài bằng một đời
 
hãy mang trái tim của mùa đông
khi nước suối và thuốc cho ngựa
trở thành những lời nói của đêm
khi ký ức sủa lên
một cầu vồng ám ảnh khu chợ đen
 
tia sống của cha tôi nhỏ như hạt đậu
tôi là tiếng vọng của ông
đang rẽ vào góc của những cuộc gặp gỡ
một người yêu cũ trốn trong một ngọn gió
quay cuồng với những lá thư
 
Bắc Kinh, hãy để ta
uống mừng những ánh đèn của mi
hãy để tóc trắng ta dẫn
đường qua tấm bản đồ đen
như một cơn bão đang cuốn mi bay
 
tôi xếp hàng chờ tới khi cái cửa sổ nhỏ
đóng lại: Ôi trăng sáng
tôi đã về nhà — những sum vầy
thì ít hơn những chia ly
chỉ một cuộc ít hơn
 
 
 

Bông hồng của thời gian

 
khi người gác đêm ngủ gật
ta quay lại với cơn bão
già đi trong vòng ôm là
bông hồng của thời gian
 
khi những đường chim định hình bầu trời
ta nhìn phía sau về hoàng hôn
trồi lên trong mù tăm là
bông hồng của thời gian
 
khi con dao bị bẻ cong trong nước
ta băng qua cầu bước trên những khúc sáo
khóc trong âm mưu là
bông hồng của thời gian
 
khi một ngọn bút vẽ chân trời
ta bị đánh thức bởi tiếng kẻng từ phương Ðông
nở ra trong âm vọng là
bông hồng của thời gian
 
trong gương luôn có khoảnh khắc này
khoảnh khắc này dẫn tới cánh cửa hồi sinh
cánh cửa mở ra biển
bông hồng của thời gian
 
 
 

Khúc hát trên đường

 
trong sự lãng quên giữa những cái cây
những cuộc tấn công bằng lời của chó
ở cuối một chuyến đi vô tận
đêm xoay mọi chiếc chìa khóa bằng vàng
nhưng không cánh cửa nào mở cho em
 
một lồng đèn đi theo
những quy luật cổ xưa của mùa đông
tôi bước thẳng tới em
khi em xòe cánh quạt của lịch sử
được gập lại trong một bài ca lẻ loi
 
tiếng chuông chiều từ tốn hỏi em
âm vọng trả lời cho em hai lần
đêm đen dong buồm ngược dòng
những rễ cây ngầm tạo điện
đã thắp sáng vườn cây trái nhà em
 
tôi bước thẳng tới em
ở đầu tất cả những con đường xa lạ
khi lửa thử tuyết nặng
hoàng hôn phong kín đế quốc
cuốn sách đất mở trang của khoảnh khắc
 
 
---------------------
Nguồn: Ba bài thơ: “Back map”, “The rose of time” và “Road song”, trên tạp chí điện tử The Drunken Boat, Xuân/Hè 2006, Bộ 6 Số 1-11, trang dành cho Bắc Ðảo.
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021