thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Kẻ canh giấc ngày
 
tặng anh Vương Ngọc Minh
 
cơn bão ngoài khơi giấu mình trong lặng im
gió mặn muối
rào chắn nơi đây mở nhiều con mắt rỗng
hải âu đứng trầm tư
canh giấc mộng ngày
trên cao chiếc đèn cháy chong cheo
nheo nheo mắt bão
thành phố đi đâu vắng biệt
hay đang cố dỗ nồng giấc thiếp
đời quạnh quẽ âm u xám lạnh
thiếu máu xanh xao
 
con hải âu đứng trầm tư
tưởng còn nghe tiếng vặn xoắn những thớ cơ
tiếng tim dập dồn trong giấc mơ
tiếng lông vũ đập vào từng khối gió
chở thời gian trên đôi cánh
chở định mệnh trên đôi cánh
nhốt mọi âm thanh của thế giới trong bức tường ù đặc
hải âu lao xuống lòng biển đen ngòm
lao xuyên vào đá
đêm vỡ vụn
lục địa trôi về nơi tận cùng
nơi dĩ vãng đóng băng trắng xoá
 
hải âu canh giấc ngày
trong cơn trường mộng họ tìm thấy thiên đường
hay thiên đường nằm bên ngoài cơn mộng
trong cơn trường mộng họ tìm thấy quê hương
hay quê hương ở hai đầu chiều dài cơn mộng
buổi sáng đọc một bài thơ buồn
nghe một bài hát buồn
khi tôi chết hãy đem tôi ra biển [*]
 
đời đã mù sương
con hải âu đứng trầm tư như người lính canh
chiếc đèn bão cháy im lìm như người thức canh
thành phố là con tàu nhổ neo băng vào đại dương mênh mông
không hoa tiêu
không xoãi cánh thăm dò
ngọn hải đăng tắt lửa
 
kẻ canh giấc ngày
lớp lớp sóng phế hưng
xô dạt
hồi ức về cuộc lưu vong...
về trước cuộc lưu vong...
bên kia đại dương
đêm buông neo xuống dải đất chôn nhau
quá khứ giờ đây
tít tắp những bến bờ
xa lạ
 
09.08.2014
 
_________________________

[*]thơ Du Tử Lê.

 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021