thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Dị bản | Biển dâu | Still life | Cul-de-sac
 
 
 

Dị bản

 
Bà kể là con sông đầu đời tôi tắm
Giờ người ta đã lấp
Tôi không ngạc nhiên bởi nguồn ngọn
Mọi con sông rất khó dạy
Tôi biết khá rõ vấn đề
 
Tôi nói “ở xứ sở này thậm chí không có lấy một con sông”
- vì đời sông gây nhiều phiền nhiễu! điều này thực tình tôi không biết!
Tôi nói “gần đây mọi chuyện do chính tôi nói ra
Đã gây nơi tôi sự buồn
Chán
 
Thực kinh khủng
Thằng chó đẻ thời gian phải trả giá cho vụ này!” đồng thời
Mắt tôi nheo lại nhìn một cơn cuồng vọng xưa
Nóng
Âm ỉ dưới da “tôi thề
... kể từ khi xém chết chìm
Trong lòng con sông đầu đời
Tôi chưa hề tắm sông lại lần nào nữa!”
 
Xin lỗi
Đành đặt qúy vị vào tình trạng khó gỡ
 
Vâng
Đó là lần đầu tiên
Lần duy nhất mẹ tôi mắng rằng
“đồ chưa sạch máu đầu” mà
Tôi sẽ vẫn còn nhớ mãi giọng bà ôi!
 
Đớn đau làm sao...
...
 
 
 
 

Biển dâu

 
giờ đây
 
không phải tới bữa nay mà bao ngày
qua
chả hiểu sao đi quên tiệt các từ ngữ
chỉ những thứ thông dụng
thường dùng
tỉ như: những thứ trong ruột quyển sách
thì gọi là cái giống gì?
 
mặc dù tay đang cầm quyển sách
cứ nhớn nhác tìm
kiếm [to see is to see]
phải giải thích một lúc
với nhiều người
thoạt vào họ đồng thanh bảo — you’re living in the past, man
 
rồi cao giọng — những thứ trong ruột
quyển sách
gọi là các trang giấy
[trái tim tôi tan nát] ở từng trang giấy
chứa cái gọi là dòng chữ
 
mỗi dòng
chữ
dài/ngắn gọi là khác nhau
hoặc tuỳ
lắm lúc nhiều trang để trống gọi là không
có/không đều là rỗng cả
...
tôi bắt tay vào làm bài thơ mới
nhưng
trong đầu cứ thế vang vang “forget man!
forget man!” thực
chả biết như vậy gọi là gì?
 
thêm một vấn đề nữa
tôi lại đi quên tiệt những thứ dùng để ăn
gọi là gì?
...
 
 
 
 

Still life

 
Tôi bật dậy mở cửa
Gã làm công việc diệt gián thò đầu vào
Tôi khoát tay [lười nhác] bảo không cần
Gã cười nhớn nhở
Một khuôn mặt ướt như hồ
 
Nhão
Trở lại nằm vật ra nệm
Mi mắt dính
Chặt
Nhưng đồng thời tôi lại có thể hình dung
Tình trạng của chính mình
Lúc này
 
Quá khốn khó
Mà quái
Giai điệu trống của max roach
tại sao cứ dồn dập trong đầu [!] bất giác hiện
Nguyên hàng dừa nghiêng ngả
Những cánh đồng cạn [những mảnh vườn hoang]
Ngọn đèn dầu một căn chòi
 
Tất thảy tối tăm
Trời ạ!
Quê nhà và tôi
Không tài nào mở mắt lên được
...
 
 
 

Cul-de-sac[*]

 
có lẽ tôi chẳng bao giờ hiểu được
rằng
tại sao suốt những năm
những tháng qua
mình không thể quên cô
 
hình dáng cô
đứng bên con đường cụt
đeo xách tay nặng
một vai
bầu trời thì toả xuống tuyền một màu nắng
hanh vàng
 
buổi ấy ánh mắt cô u uẩn
hơi thở phả nhẹ
đứt từng khúc
 
tôi cứ đứng nhìn
và không hề cử động
chiếc bóng cô rọi trên mặt đường
ngắn
mông lung
 
hai nắm tay tôi siết chặt
cổ họng khô khốc
tim đập như thể sẽ vỡ toang
lồng ngực
châm điếu thuốc quày quả bỏ đi
hình dáng cô khi đấy chập chờn
chập chờn [tôi đã toan tự tử sau đó]
...
đời
những tưởng cơm áo gạo tiền
chu du miết rồi cũng qua
tôi sẽ trục xuất được hình dáng cô
ra khỏi đầu
 
nhưng
cho đến nay
tôi chả biết mình bị cái gì (!)
mà rất khó quên cô — thưa
các đồng chí!
...
 
 
_________________________

[*]nhan đề một cuốn phim của roman polanski.

 
 
 
-------------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021