thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Nhấn phím buồn | Em lỡ tay cầm chùm chìa khoá | Đêm rùng mình nỗi đau
 
 

Nhấn phím buồn

 
dãy núi mù loà oằn vai gánh những ngôi mộ không tên đang khao khát một ngày nắng muộn của dĩ vãng rất xa trong ký ức sau cuộc chiến
trái tim biết đau ngày lọt lòng nhàu nát
đong đưa dáng hình tật nguyền hạt gạo mắc lũ
 
từng dòng nghĩ phơi cốt trơ xương nhọc nhằn qua năm tháng
lũ diều hâu hút máu trong thung lũng tiếng kêu ai oán
hỗn mang
táo tợn
gian manh
tràn ngập như lũ quét
chúng bới tìm lục lọi trong từng ngõ ngách
những khoảng cách khó phân biệt rạch ròi
đúng sai
đen trắng
...
tất cả ánh sáng đều vỡ vụn trong cái nhìn bất lực
 
delete tất cả nỗi buồn lại càng buồn
gió mòn núi
suối mòn nấm mồ ẩm ướt
dấu hỏi thời gian như lưỡi liềm cắt cổ
không thể delete một giấc mơ rỉ máu!
 
 
 

Em lỡ tay cầm chùm chìa khoá

 
vì em là con gái
đồng nghĩa với nỗi buồn tuyệt tự
nhưng biết làm sao!
em đã lỡ tay cầm chùm chìa khoá
sẽ hưởng thụ
hoặc sắp xếp
hoặc hoang phí
hoặc bới tung lên di sản khi cánh của từ đường bật mở
 
sự tình cờ duyên ngộ
hay sự kế thừa
cũng đồng nghĩa nỗi đau
cái nỗi đau khi em không biết mình là ai
bởi vì em không bao giờ biết
cái giá trị của kho báu được đong đếm bằng từng giọt thời gian như nhịp đập của máu
có quy tắc của dòng tộc được xướng ngôn bằng đồng vọng
 
em đã lỡ tay cầm chùm chìa khoá
em đã mở kho tàng
kế thừa
bảo tồn
và phát huy
 
khi em nhận chùm chìa khoá từ người anh họ
là em đã kế thừa
những mật ngữ uy linh trong linh vật
khói hương uyên áo u trầm
em nín thở
cứ nghĩ trong đầu là bảo tồn di sản cho dòng tộc
em đã rào thép gai kín lối ra vào
em sợ trộm
nhưng than ôi!
lũ mối đã đục nát rường diềm
khu nhà sắp đổ
di sản thành tro bụi
biết phát huy từ đâu
em đã bỏ rất nhiều tiền phục chế
khu nhà như xưa
nhưng mất hết uy linh!
 
em lỡ tay cầm chùm chìa khoá!
 
 
 

Đêm rùng mình nỗi đau

 
Đã cong một bờ cỏ rối
đã chết một sợi tóc môi thơm
sao em không về nghe đêm cào cấu
một lối chiêm bao ngút gió sông buồn
từng ngón tay u mê
trượt trên làn da khô cháy của mùa cằn cỗi
tiếng dế đói làm nám bóng khuya tội lỗi
sao em không về?
 
những ước mơ đã chật chội mùi cô đơn
đã ẩm ướt cái bóng vật vờ trong câu thơ co giật
va đập
va đập từng thanh âm hoang mang
mặt trời đêm nằm úp mặt vào đáy rượu
dây đàn căng ra như tiếng thở dài
sao không về hả em?
 
đằng sau cánh cửa
là tiếng nói của khoảng trống khàn bụi
rung
rung lên mép cửa
như nụ hôn rên rỉ vô hồn
khuya giãy giụa trong tiếng nấc của chiếc đồng hồ treo tường
tích tắc
tích tắc
tích tắc
như từng giọt đạm truyền cho người bất tỉnh
anh rùng mình nỗi đau
anh rùng mình anh
anh rùng mình
tích tắc
tích tắc
máu rỏ từng giọt nhớ...
 
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021