thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Đừng nhìn lại

 

Đằng sau đang dần hiện rõ lên những gì hắn tìm kiếm. Chúng phát ra âm thanh và chuyển động. Chúng đến gần và ngày càng hiện rõ hơn, phát ra tiếng rin rít sau lưng. Chúng sôi lụp bụp vào hắn và cái bóng chúng đổ dài cho đến càng ngày càng len đến và thít chặt lên người hắn.

Chúng không là điều mình nghĩ, hắn thầm thì, chúng không giống.

Đằng trước hắn không gì cả. Một khoảng không mù mịt.

Hắn nói, đừng quay lại, chúng chỉ là trò đùa. Về một khoảng cách nào đó, mọi thứ đang khúc xạ ý muốn của hắn và cái đằng sau đang là ảo ảnh.

Nhưng chúng ngày càng đến gần và vẫn kêu rin rít. Chúng trương phình lên và hắn biết chúng đang nhìn hắn chòng chòng.

Tiếng rít của chúng làm hắn sởn gai ốc. Hắn nói, có thể mọi thứ chỉ là tưởng tượng. Nhắm mắt, hắn rùng mình và cố nghĩ điều gì thật mạnh để đẩy bật chúng đi.

Nhưng chúng bắt đầu chuyển những tiếng kêu, mới đầu nhỏ rồi lớn dần và bắt đầu hỗn loạn. Chúng gào thét. Chúng điên cuồng. Lạy chúa, sau khi lắng nghe, hắn kinh hãi, có thể mọi thứ chỉ là trò đùa, đừng quay đầu lại. Chúng đang nói tiếng người, đó là tiếng người.

Hắn vô thức bước về phía trước. Hắn thấy nằng nặng đằng sau. Hắn kinh hoàng. Chúng đang nhơm nhớp dính vào hắn và phả mùi vào cổ, tóc hắn, mạnh như một tiếng đập, tởm lợm. Chúng thầm thì vào tai hắn. Và tiếp tục, chúng lại rít lên. Rít, như giận dữ như phỉ báng, giễu cợt.

Phía trước khoảng trống hun hút như vực thẳm, hắn cảm nhận mặt đất hắn đang đứng nứt dần nhưng hắn không biết phải làm gì.

Nhưng hắn biết, hắn không được nhìn lại

Đừng nhìn lại. Hắn nói.

 

*

 

Và, hắn cười, mới đầu nhỏ nhưng ngày càng to hơn, càng cười hắn lại càng thấy cay đắng một cách sảng khoái lạ lùng. Hắn cười khằng khặc. Mắt hắn trừng lồi ra. Con ngươi trợn to, và hàm răng hắn cứa vào nhau ken két. Tay nắm lại. Không được nhìn lại, trong hắn nói. Tay bóp chặt hơn, hắn bước về phía trước. Những tiếng vỡ vụn bắt đầu lún nứt dưới chân hắn. Hắn chưa kịp chú ý đến những tiếng vỡ dưới chân thì một sự im lặng khủng khiếp thọc lạnh xương sống hắn. Hắn dừng lại.Một tiếng cười bắt đầu vang lên, là tiếng cười của mình. Ngay lập tức tiếng cười phát tán mạnh mẽ, mới đầu nó rất bình thường, nhưng dần dần nó biến âm, biến âm ngày càng méo mó và gớm ghiếc. Khi tiếng cười vang vọng dày đặt hết cỡ thì hỗn loạn hắn bắt đầu. Chúng giày xéo nhau và làm gì đó, rồi chúng tập trung hết lại, nhìn hắn.

Đừng nhìn lại, bên trong hắn thầm thì .

Chúng đang đến gần hơn, một khối. Mùi thối tràn ngập và chân hắn nhơm nhớp nước nhầy. Mặt đất hắn đứng nứt ra và hắn nghe tiếng vỡ vụn rơi đằng trước, từng mảng. Hắn không thấy gì ngoài hắn. Hắn giết tiếng người trong hắn và quyết định quay lại.

Nhưng mới chuyển động 90 độ, bên phải hắn bắt đầu phát ra những tiếng kêu rin rít và sự nhầy nhụa hình thành nhanh chóng. Chúng nổ bùm bụp, hôi thối bựt ra, đằng sau hắn cũng vậy, còn bên trái hắn thì chúng đã đến rất gần. Chúng nhìn hắn. Chúng tựa một lớp sềnh sệch lên vai hắn, và đôi mắt chúng đang trườn đến gần, qua vai, lên cổ, lên dưới cằm. Hắn nhắm mắt lại.

Đừng nhìn lại, đừng nhìn lại, hắn thét lên. Mới đầu trong hắn nói rồi hắn thấy miệng hắn nói, ngày càng nhanh hơn, ngày càng to hơn.

Nhưng đôi mắt hắn đã đầy tràn chúng. Hắn đã thấy và hắn bắt đầu rơi.

 
 
---------------
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021