thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Hoà giải [1]
 
 
Hoà giải trong luồng                            Hoà giải ngoài luồng
 
(Ảnh: NQC)
 
Hoà giải [1]
 
Hoà giải có phải là một trạng thái vừa tự đánh lừa vì không chịu nổi tâm lý mặc cảm, vừa tự phụ sở hữu một giá trị nào đó, hoặc phổ quát như tây hoặc đặc thù như An nam mít?
 
Sự mâu thuẫn giữa phổ quát và đặc thù, giữa lý tưởng đạo đức và cảm xúc vết thương, biến những cuộc gọi là hoà giải thành trò vừa sướt mướt phổ quát, vừa đặc thù dân tộc xôi thịt, kiểu thằng Bờm!
 
Một cựu binh văn nghệ Mỹ, có phải vừa mặc cảm thua trận, vừa tự phụ vì thuộc về những giá trị phổ quát?
 
(Và phổ quát ở đây đồng nghĩa với những giá trị dân chủ tự do phương tây cùng sự thịnh vượng của nền kinh tế tư bản).
 
Một cựu binh văn nghệ Việt cộng, có phải vừa tự hào thắng Mỹ, vừa mặc cảm không thuộc về giá trị phổ quát, mà dính chặt với những hậu quả XHCN đặc thù An nam mít?
 
Có phải những cựu binh văn nghệ Mỹ trở lại Ấp bắc, Khe sanh, Hỏa lò... vừa để xả xì trét vừa bố thí tình thương, như thể là sứ giả của thượng đế, đồng thời như thể là một tội đồ?
 
Dưới ánh sáng nhân văn và thiên chúa, tội đồ bị thôi thúc tìm sự tha thứ, và khi giáp mặt với sự tha thứ, mới ngậm ngùi, té ra kẻ tha thứ cho ta, sao trông thảm quá, tội đồ bèn sinh lòng trắc ẩn?!
 
Có phải những cựu binh văn nghệ Việt cộng, mò đến Boston, New York, Cali... vừa trố mắt với quần bò lơ vít, vừa đinh ninh là quân giải phóng bị lạc giữa rừng cờ “ngụy” khu Phước Lộc Thọ?
 
Sau 3 tuần, 6 tháng nằm vùng trong lòng địch, những chiến sĩ văn nghệ cách mạng, vừa rít thuốc lào vừa cười ruồi, địt mẹ, sao để quốc nó thần phục ta mà đám “tay sai” lại thù dai thế?!
 
Ông đéo hoà giải với đám thù dai đâu nhé, chỉ “nối vòng tay lớn” với kẻ thần phục ta thôi!
 
Có phải mù loà trong tự phụ chiến thắng, cựu binh văn nghệ Việt cộng bám riết vào đó để chống đỡ mặc cảm bị hớp hồn trước cái văn minh rùng mình đế quốc?
 
Có phải mù loà trong mặc cảm tội lỗi, cựu binh văn nghệ Mỹ cảm thấy cứu rỗi khi kẻ thù cũ tay bắt mặt mừng, và thấy quá khứ của lý tưởng tự do sa lầy được vuốt ve?
 
Mỗi bên trao nhau những lá bùa mê, những viên thuốc lú, là tinh trạng mị và tự mị của những cuộc gọi là hoà giải, giữa cựu binh văn nghệ Việt-Mỹ và tân binh văn nghệ Kiều-Cộng.
 
Cơ cấu của thể chế độc tài không có chỗ cho hoà giải.
Cơ cấu của nền cộng hoà hoạ may mới có thể hoà giải.
Những kẻ ngơ ngáo/láu lỉnh đều biến thành con nhồng của độc tài.
Con đẻ của thị trường XHCN ấm cật từ miếng mồi hoà giải.
 
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021