thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Thiền nơi phủi sạch bụi địa đàng
 
Nhiều năm rồi tôi vẫn hình dung và đi tìm. Nơi chốn ấy, căn nhà ấy vẫn đâu đây thôi. Tôi có thể thấy và ngửi được màu xanh cây lá. Tôi có thể nghe tiếng cu cườm gù trong nắng. Lũ cá vàng uể oải bơi trong bể kính. Tảng đá xanh rêu tắm mát dưới ao.
 
Tôi nhớ khung cửa sổ, căn phòng bày biện đơn sơ. Đồ vật nằm im ắng. Mảng tường có một bức tranh vẽ tiếng động của viên sỏi đã rơi chìm. Những vòng sóng và cái vô cùng vô tận.
 
Bằng cách nào tôi đã trốn lánh về đây? Tôi không nhớ. Mọi thứ đã thành tro bụi. Và con đường cũng đã bốc cháy ngày tôi đào thoát chính mình? Nơi đây, tôi đã ngủ trong màu xanh tịch lặng. Tôi mơ thấy căn nhà cùng khu vườn im lìm trong một giọt sương, và giọt sương đợi lúc cháy tan, khi mặt trời rụng xuống.
 
Tôi nhớ người đàn ông ngồi trong ánh nến. Khua chuông. Lắc trống. Giấc ngủ tôi vang ngập thanh âm. Những triệu linh bí nhiệm. Người đàn ông ngược về khởi thuỷ, từ cái Không-Là-Gì run rẩy khởi âm A-U-M.
 
Hằng đêm, tôi thấy những con cá lượn lờ lang thang trong không khí. Những con chim tha thẩn bước đi khắp nơi theo nhịp tích tắc đồng hồ.
 
Tôi thấy những linh hồn cổ xưa đi ra khỏi những giấc mơ và trùng trùng kí ức. Họ bay lượn khắp nơi và kể lể hay hú hét bằng những ngôn ngữ lạ lùng. Tôi thấy những người quá cố bước ra khỏi những khung tranh. Linh đình yến tiệc.
 
Tôi nghe thấy những hồn ma kêu đòi bên ngoài bức tường cây lá. Những cầu đảo đánh thức ngàn đời hàm oan vùi sâu huyệt mộ.
 
Nơi đó, những con chim chậm rãi mổ dần những ý nghĩ tôi vương vãi. Và lũ cá bơi vào bơi ra hai hốc mắt. Thế giới mù loà.
 
Nơi đó, tôi ném từng chồng sách nuôi ngọn lửa để tìm sự soi sáng. Nơi đó, tôi cắt cổ người đàn ông để tìm hơi ấm con người. Tôi tự cắt động mạch cổ tay tôi, biết rực rỡ của thiên đàng và lạnh lẽo của địa ngục. Tôi gỡ từng mảnh da thịt tươi ròng, chúng ngăn cách tôi và thế giới. Tôi xoá mãi một lằn ranh trả mọi thứ về Toàn Vẹn.
 
Nhiều năm rồi, tôi cố hình dung, cố tưởng tượng. Thực hay mơ? Những vết thương chìm sâu đau buốt lúc trở trời. Vết sẹo cổ tay sưng tấy buộc tôi khởi ý niệm truy tìm lời giải thích. Những giấc mơ triền miên ám ảnh. Khu vườn. Tiếng chim. Giọng cá. Chuông. Trống. Người đàn ông bị cắt cổ. Dòng chảy từ động mạch cổ tay. Tôi nằm co quắp, hơi ấm lìa bỏ xác thân. Khu vườn và căn nhà bốc cháy. Đường về bốc cháy. Tôi đã chạy, và chạy. Đến và rời đi như thế nào? Khi khởi tìm, chỉ còn bụi mù và lốc xoáy.
 
Giơ hai tay về phía mặt trời. Những giấc mơ điên cuồng từ từ tan chảy.
 
Ngồi xuống. Thiền nơi vừa phủi sạch bụi địa đàng.
 
27/12/2013
 
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021