Ryzhy, Boris
tiểu sử &  tác phẩm 

tác phẩm

Ba bài thơ  (thơ) 
... Mọi những gì tôi biết và thấy quen / toàn là những cú đấm, loại chỉ làm cho / chữ nghĩa rơi rụng như răng văng khỏi miệng, / bốc mùi máu... | ... Đừng rầu rĩ trong bãi tha ma và đừng khóc than, bạn ạ; / hai lần là tự minh định, ba lần là tra tấn... | ... Sắt nấu chảy khắp đất nước / và người ta lên kế hoạch chế xe tăng. / Cuộc sống ghê tởm, nhưng nó cứ lơ lửng êm trôi, / các cô gái vẫn cứ đi khiêu vũ... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]

Gửi A.P. Sidorov, chuyên gia cai nghiện | Nhạc sĩ và Thiên thần | Hãy cho tôi biết ngay sau khi tuyết rơi | [Chúng ta từng là những đội viên…] | Trên phố Arbat  (thơ) 
Ánh sáng xanh sẫm trên hành lang bệnh viện, / Trăng sáng bên kia những cửa kính bệnh viện. / Hãy suy nghĩ thật sâu về những sự vật bình thường, / suy nghĩ thật sâu về những chuyện dễ dàng nhất... | Trên quảng trường cũ bé xíu một nhạc sĩ chơi đàn – / mặt chàng xanh xao, chàng mang cà-vạt đen. / Tôi ngồi trên một chiếc ghế dài nghe chàng biểu diễn... | Hãy cho tôi biết ngay sau khi tuyết rơi / Chúng tôi còn sống hay chúng tôi đã bị chôn vùi?... | Chúng ta từng là những đội viên thiếu niên tiền phong cuối cùng, / chúng ta không từng là đoàn viên Đoàn Thanh niên Cộng sản. / Chúng ta lên mười bốn tuổi – / và đã rũ bỏ hết mọi ràng buộc. / Và không trở thành là gì cả: sao trời và bông tuyết... | ... Đàn đi, thằng bé, đàn lên đi thằng oắt con, / hãy đàn cho ta một bài ca của kẻ lang thang, / cho ta, là nhà thơ, kẻ đua đòi, ưa chim chuột, thằng ngu... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]

Bốn bài thơ  (thơ) 
... Và một tượng người mẫu, là thứ bất tử, trông gớm ghiếc, / nó đang quan sát chúng ta bằng đôi mắt đẹp. / – Nhưng nó biết gì? Nó biết rằng thế giới này là tàn bạo? / Là khủng khiếp? ... | ... Hãy ném thêm một cục nước đá / vào bài thơ lạnh lẽo này. / ... Và những chuyến xe lửa trật đường ray, / ... Và những chuyến bay lên tận các tinh tú / bốc cháy giữa sao trời... | ... Xin mi đừng buồn rầu, đừng sầu não. / Hãy tha thứ cho ta nếu như ta lầm lỗi. / Hãy để cho gương mặt của mi vĩnh viễn / được mùa xuân soi sáng... | ... qua lối mòn của cuộc chia ly bất tận, / qua con đường của nỗi buồn bất tận / về ngôi nhà bạn từng ra đời, nhạt nhòa trong hoàng hôn, / nỗi cô đơn, cơn ngủ mơ, tiếng lá rơi, / trở về như một chiến binh tử trận... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021